Gà nuôi ở quê chỉ để dành cho con cái ăn, ngon ở cái tình cái nghĩa - Ảnh: GIA TIẾN
Chuyến xe buýt miền Đông đi miền Tây ngày "đưa ông Táo" chật ních người đang hối hả rời bến, trên xe đa phần là những ánh mắt háo hức của những người con xa nhà trở về quê ăn tết.
Ngồi cạnh tôi là một bác trai lớn tuổi ôm riết cái giỏ đệm trong lòng và dưới chân một cái giỏ khác bự hơn.
Khi biết tôi về Cần Thơ, bác vui vẻ: "Tui cũng "dìa" dưới. Tui lên Sài Gòn hôm qua, năm nay thịt heo đắt đỏ nên tui xách hai cặp gà lên cho vợ chồng hai thằng con trên này ăn tết mà tụi nó nói không có thời gian mần (làm) gà, ra chợ mua cho khỏe nên không đứa nào chịu lấy, tui xách "dìa" lại".
Bác kể chuyện "hai thằng con" đầy vẻ tự hào nhưng ánh mắt lại buồn buồn: "Tụi nhỏ giờ tết nhứt cứ tìm cách ở lại thành phố, không đứa nào chịu "dìa" quê, riết rồi quên ráo trọi cách mần gà...".
Xe buýt cập bến xe Miền Tây, tôi mua vé xe về Cần Thơ còn bác trai ngồi cạnh lúc nãy mua vé về Ô Môn. Lúc chia tay, bác kêu: "Tết rảnh con qua nhà bác ở Ô Môn chơi nha, Ninh Kiều gần xịt Ô Môn mà. Con cái ở Sài Gòn hết trơn, về ăn tết với bác cho vui, hổng ngại ngùng gì nha con".
Ngó dáng bác gầy gầy, nhỏ xíu, xách hai giỏ đệm lủi thủi lên xe, tôi bỗng nhớ ba tôi gì đâu. Chỉ cỡ 3 tiếng nữa, tôi sẽ "dìa" lại nhà, kịp phụ má làm mâm cơm cúng ông Táo...
Trên xe, ai cũng bàn tán um xùm toàn chuyện tết nhưng riêng dì Tư cạnh tôi, mặt buồn quá. Thỉnh thoảng dì lại gọi điện về nhà cho em gái ở quê, hỏi thăm: "Sức khỏe của má ra sao rồi, không biết anh Hai có về kịp không nữa?". Rồi dì dặn: "Em coi kêu thằng Năm với con Chín chuẩn bị hậu sự cho má là vừa, sợ không qua khỏi cái tết này".
Mắt dì đỏ hoe, khóc thút thít: "Khổ lắm con, má dì bịnh cả tuần nay, lại đúng lúc con dâu dì sanh nên nay dì mới thu xếp về được. Tết đến nơi mà má dì chắc không ăn tết được với con cháu". Bà con xung quanh xúm vô an ủi...
Về quê ngày 23, tôi thấy bà con đang xúm vô sửa nhà cho nhau: "Cơm ăn không hết treo nêu, việc làm không hết thì kêu xóm giềng". Vậy mà đủ mặt hết, tự chia việc: đàn bà con gái lo chợ búa, cơm nước, gói bánh tét; đàn ông con trai dựng cột kèo, lợp lá...
Những chiếc xuồng, chiếc ghe chở đầy những chậu bông vạn thọ mang không khí tết cho quê nhà - Ảnh: GIA TIẾN
Chị Hai tôi đang chặt những buồng trái thướt tha trên cây đủng đỉnh để trang trí nhà cửa cho đẹp trong những ngày giáp tết. Tối nay 23 tết rồi...
Mời bạn đọc chia sẻ cùng Tuổi Trẻ Online những cảm xúc, trải nghiệm của mình trên đường về quê đón xuân Canh Tý với chủ đề "Đường về quê ăn tết của tôi".
Hãy gửi cho chúng tôi những câu chuyện của chính mình, hoặc bạn trực tiếp chứng kiến dưới dạng bài viết, tin ảnh, clip (chưa được sử dụng trên các phương tiện truyền thông đại chúng, Facebook, các trang mạng khác) theo địa chỉ email: [email protected] từ nay đến 2-2-2020 (mùng 9 tháng giêng).
Trong bài viết, bạn nhớ ghi rõ họ tên, số điện thoại liên lạc và số tài khoản ngân hàng. Mỗi câu chuyện được chọn đăng trên Tuổi Trẻ sẽ được nhận quà lì xì 1 triệu đồng. Chương trình do Tuổi Trẻ tổ chức, Công ty TNHH Cỏ May là đơn vị đồng hành.
Tuổi Trẻ mong nhận được tin bài của bạn!
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận