Phóng to |
Những câu chuyện trong tập tản văn Chuyện trò (NXB Trẻ) có phần dài hơn, lớp lang hơn những câu chuyện trong hai tập sách gần đây (Thấy Phật và Khi tựa gối, khi cúi đầu) như chuyện Sợi tóc, chuyện Yêu và ngưỡng mộ, chuyện Lá sầu riêng và hoa nghĩa địa, chuyện Vỗ tay và cười...
Cao Huy Thuần kể từ tốn và chậm rãi như dạy trẻ em đọc giáo khoa thư. Giọng ông nhẹ nhàng và thong thả như đọc kệ, buộc người đọc phải kiên nhẫn đọc chậm. Ðọc chậm, để không đi nhanh, không hấp tấp, không vội vàng đưa ra kết luận. Ðọc thong thả, để cùng ông hiểu rằng cuộc đời này có vô vàn những khoảnh khắc mà nếu ta chỉ cần chớp mắt hay quay đi, nó sẽ không bao giờ lặp lại. Và nghĩ từ từ, để thấy đời ta thiếu quá nhiều, phải học quá nhiều, từ một lời chúc đến sự tự tin, từ cách hiểu “tại sao phải lạy Phật” đến cách dùng tiền cho đồng tiền “biết tu”.
Một phần khác trong những “chuyện trò” của Cao Huy Thuần là những trăn trở về việc nước, về dân tộc, về vấn nạn xuống cấp văn hóa, băng hoại đạo đức... mà ông đã nhiều lần nhắc nhớ trong các tập sách trước. Nhẹ nhàng thôi, vì như thế mới là ông, nhưng âm ỉ và quyết liệt.
Và như thế, cuộc “chuyện trò” cùng Cao Huy Thuần đã không còn là sự thanh thản nhẹ nhõm thuần túy nữa, mà là sự thanh thản của người đã nghĩ và làm được những việc cần và nên làm.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận