1.
Mấy tháng trước Cả Vẹt ngày nào cũng chong đèn dầu thâu đêm tính toán đường đi nước bước, hay là trốn thoát ra ngoài, hay là bỏ đi đâu đó cho ai tìm ai hiểu gì thì hiểu… nhưng chức tước đang còn hùng dũng oai phong, thôi thì ngồi lại để thiên hạ vẫn biết Cả Vẹt chễm chệ tháp ngà phẩm trật quan trường!
Năm trước cánh tay mặt là Cu Rơm bị bắt khi cùng Cả Vẹt đi kinh lý đã là cái lạnh chạy thẳng sống lưng toát mồ hôi hột nhưng rồi ghế vẫn êm, báo chí vẫn trích lời vàng ý ngọc, Cả Vẹt đến đâu cũng dậy sóng mạng xã hội và các bản tin đủ thể loại.
Nơi nào cũng đón tiếp linh đình, tiền hô hậu ủng, biểu diễn hơn văn công, nói là làm, làm là vì dân vì nước, làm là vì phát triển chớ không nói nhiều.
Đùng cái, cái lồng nhốt quyền lực đưa Cả Vẹt vào đó, đâm ra suy nghĩ, vậy là bao nhiêu nỗ lực vì mộng công danh từ nay tan biến.
Xưa có anh trước đỡ đầu, đường tiến thoái chỗ nào cũng rộng thênh thang, lời nói tựa rồng cuốn hổ ngồi, việc làm mèo mửa cũng vuông vức lồng lộng. Nay anh lui về, chỉ một mình chống chọi tứ bề, ngày nào cũng nghĩ suy mông lung, tiến lùi bế tắc như mèo táo bón.
2.
Đêm mơ chạy cuối đường hầm ngõ cụt, Cả Vẹt thức dậy liền gọi chút ít chí cốt còn sót lại chung tình đến nhà làm bữa cơm rượu li bôi.
Vẹt nói đã tính rồi, đằng nào cũng phải sau song sắt. Bữa rượu tây này cứ uống cho thỏa thê, cái kho rượu toàn những chai 70 triệu đồng, uống cùng nhau là đồng đội, bữa nay ngồi đây chưa đến 10 người đó là tâm giao cả, cứ uống cho thật lực để rồi mai đây kẻ trong song sắt người ngoài lao tù có cách xa thì cũng là huynh đệ mười mươi không bỏ nhau.
Bữa cơm rượu tây mỗi chai mấy chục triệu ấy dưới gầm trời mưa to gió bão, căn nhà biệt thự lộng lẫy cả mấy trăm tỉ đồng đầy phong thủy vững chãi không một lỗ rò. Rượu vào mồi tới thật ấm cúng, cảnh hả hê rót mừng bao nhiêu dự án ngàn tỉ, triệu đô không còn, nhưng thật ấm vì gió quần tơi bời không lọt qua khung kính.
Bên ngoài kia triệu người lầm than chống chọi rét buốt, người không áo ấm, kẻ thiếu đôi dép tổ ong cho đỡ lạnh mơ mãi không ra. Cả Vẹt vẫn không nghĩ rượu mấy chục triệu kia có làm dân ấm lên được chút nào?
3.
Cũng vì bao nhiêu năm nay công danh rạng rỡ, hào quang vần vũ bởi vô số kẻ xu nịnh mà phong thái làm quan phải xài hàng thượng thặng, tiền vàng bạc nén chất đầy mấy căn hộ cao tầng, không thua bất cứ ai trong thiên hạ.
Rượu tây mỗi chai 70 triệu, mỗi bữa nhậu ít nhất năm chai, mỗi tháng đốt ít nhất 10,5 tỉ tiền rượu, mỗi năm ít nhất 25 tỉ, chục năm cộng lại, riêng cung phụng rượu cho Cả Vẹt cũng phải 255 tỉ đồng.
Đời Vẹt chưa thua ai, tính toán lại thì công danh bể bả vì cái tính coi giời bằng vung, lấy tiền dân chúng phá tán tan hoang.
Ngó lại con cháu họ hàng nội ngoại đâu đã vào đấy, làm quan thụng thịnh khắp nơi, có chốn toàn người làng, từng chú chú, anh anh, gặp thì cúi gập người khúm núm, nay nghe này kia chúng dạt ra cả, nhòm như không quen biết. Thật là khó xứng làm người thân tính.
Nay chỉ hận một điều, cái kho rượu thượng hạng chưa mở bán thu làm tiền từ thiện thôi, cũng phải mấy ngàn tỉ. Chỉ tiếc đến khi ngồi sau song sắt chưa giúp chi nhiều cho người nghèo.
Than ôi, giờ chỉ biết ngồi đếm kiến, kiến của trại giam khác với kiến của nhà mình. Một bên thật gầy gò ốm yếu, một bên có mỡ kiến báo trùng trục. Đếm đám kiến trong trại chúng vẫn chẳng thèm để ý mình. Cả Vẹt một đời vậy giờ mộng tưởng tan hoang.
Chỉ còn một điều, vô trại lại ngủ ngon, còn khối đứa bên ngoài đang lo Vẹt mình nói gì. Hi hi.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận