Bùng nổ truyền thông khiến người trẻ hiện đại dễ bị choáng ngợp - Ảnh minh hoạ: QUANG ĐỊNH
Khi đó, tôi vô cùng kinh ngạc, tự hỏi làm thế nào mà một bộ truyện lại có thể trở thành mục đích sống của một người.
Điều đó có thể không? Hình như có, vì có người mục đích sống là được gặp thần tượng, có người là được đổi iPhone bản mới, người thì "cuồng son", có người lại nói mơ ước của cuộc đời là "mua hàng không nhìn giá"...
Có phải nhiều thứ chỉ là niềm vui ngắn hạn mà người ta rất khó, hoặc chưa đạt được, nhưng được lặp đi lặp lại nhiều lần và thể hiện ở nhiều người xung quanh nên vô tình trở thành "mục đích sống"?
Qua mấy năm rồi, không biết Tru tiên có còn là mục đích sống của ai kia không? Có thể bạn đã chán Tru tiên và chuyển "mục đích sống" của đời mình sang bộ truyện khác.
Ngoài mục đích sống ngắn hạn, còn có mục đích cao đẹp hơn như bảo vệ môi trường, làm công tác xã hội - từ thiện, gây dựng sự nghiệp để lại tên tuổi trong lịch sử, phát triển quốc gia, hay như có bạn nói "sống để phụng sự".
Lý tưởng, mục đích sống cùng với sự bùng nổ truyền thông ngày càng có quá nhiều loại, nhiều cấp độ khiến cho người trẻ dễ choáng ngợp không biết nên chạy theo lý tưởng nào, và cũng dễ thất vọng khi nhận ra thứ mà họ đang theo đuổi không còn ý nghĩa. Điều này tạo nên cảm giác lúng túng về lẽ sống.
NGUYỄN HUỲNH NHẤT BẢO
Thời đại này lúng túng hơn thời đại trước?
Có bạn bảo rằng thời đại nào cũng có khủng hoảng mục tiêu sống cả. Lý tưởng sống chỉ vững chắc với những người chịu suy nghĩ và đi sâu vào bản thân mình thôi, còn sống hời hợt thì tất nhiên sẽ lâm vào khủng hoảng.
Điều đó đúng, nhưng trong thời đại của thông tin, khi có quá nhiều thứ "lý tưởng" được tạo ra, lan truyền nhanh chóng và mỗi thứ luôn mang theo ý nghĩa đầy hấp dẫn thì càng khiến con người dễ dàng hoang mang hơn.
Hãy nhìn những lượt xem trên Youtube, những bình luận và chia sẻ trên mạng xã hội, cơn lốc trà sữa, những bộ phim hàng trăm tập, những bộ truyện mấy nghìn chương, rồi quần áo, giày dép, xe cộ, ăn uống, bia rượu…, người ta đâu còn thời gian nhìn lại chính mình và để hiểu mình. Có lẽ một ai đó cũng đã nói "đời này tớ sống vì trà sữa".
Sống theo mong muốn của gia đình cũng làm giới trẻ lúng túng với ước mơ thật sự của bản thân - Ảnh minh hoạ: QUANG ĐỊNH
... lại còn sống theo ý muốn ông bà, cha mẹ
Một bạn khác bảo rằng: "Lý tưởng sống của em là sống theo lý tưởng của người đi trước". Nhiều người dù là bác sĩ, kỹ sư, giáo viên cũng không yêu thích, hoặc thậm chí cảm thấy khổ sở với nghề nghiệp của họ. Họ chỉ thấy áp lực với công việc, nhưng họ phải làm vì "truyền thống gia đình".
Nhiều người sinh ra, lớn lên, lập gia đình, có con cái, phát triển sự nghiệp đều theo một khuôn mẫu định sẵn. Họ quá bận rộn đến nỗi không có thời gian nhìn lại mục đích sống của mình là gì. Đến khi nhận ra yêu thích một điều gì đó, muốn làm gì để cống hiến cho cuộc đời lại thấy mình đã quá tuổi, quá già, quá chậm để thay đổi. Thế là họ đưa lý tưởng của mình cho con cháu - những người chưa chắc thích lý tưởng kia.
Con cháu phải thừa hưởng lý tưởng của thế hệ trước, không thể thực hiện lý tưởng của mình, lại phải truyền xuống đời con cháu. Truyền thống đó là tốt đẹp hay là một dạng khổ đau?
NGUYỄN HUỲNH NHẤT BẢO
Trường hợp này làm tôi nhớ đến một câu ông Benjamin Franklin: "Đa phần người ta chết ở tuổi 25, nhưng đến 75 tuổi mới được chôn".
Dành thời gian để khám phá bản thân mình
Có lần trong một hội thảo về tư duy sáng tạo, tôi hỏi giáo sư chủ trì: "Nếu em thật sự không còn mong muốn nào chưa được thỏa mãn, hoàn toàn hài lòng với hiện tại, làm sao để em có thể tiếp tục sáng tạo, tiếp tục tìm ra mục đích sống của mình?".
Câu trả lời tôi nhận được là mục đích cuộc đời mỗi con người nằm sâu bên trong, muốn thật sự hiểu được thì cần dành thêm thời gian cho chính mình.
"Những niềm vui ngắn hạn có thể làm ta thỏa mãn, nhưng nếu chỉ có vậy, cả đời sẽ phải chạy sau niềm vui. Một người sống trên đời không chỉ vì bản thân, mà ý nghĩa cuộc đời luôn gắn với giá trị mang lại cho người khác. Nếu cảm thấy bản thân không còn gì để trông đợi nữa, hãy nhìn quanh. Người thân và bè bạn đang có vấn đề gì cần giúp đỡ mà em có thể làm bằng khả năng ở hiện tại hoặc tương lai. Nhìn quanh, và nhìn lại chính mình, em sẽ rõ", thầy bảo.
Vậy sống vì Tru tiên, vì trà sữa, vì bảo vệ môi trường hay phụng sự loài người… đều tốt đẹp nếu người ta hiểu rõ chính mình, biết rằng đây đúng là ý nghĩa cuộc sống mình mong muốn, nếu từ đó mang lại tác động sáng tạo, thay đổi tích cực cho bản thân và những người xung quanh, bất kể nhỏ hay lớn.
Tôi mong rằng có một ngày, mọi người có thể tự nhiên đáp lý tưởng sống của họ là gì mà không phải nụ cười e ngại, chua chát, hay mỉa mai, không phải là những câu như "biết ngày mai ăn gì chưa mà nói chuyện lý tưởng sống", là "quẳng gánh lo đi mà vui sống" chứ không phải là "quẳng gánh vui đi mà lo sống".
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận