Từ chuyện đề bạt, bổ nhiệm đến việc tăng lương, khen thưởng... người dân gần như chẳng thể có ý kiến gì được vào đây.
Trước đây, Đảng ta đã có chủ trương thí điểm việc dân bầu trực tiếp chủ tịch xã. Nếu chủ trương này được triển khai thì người đứng đầu bộ máy hành chính ở cơ sở sẽ phụ thuộc hoàn toàn vào dân. Để được dân bầu và bầu lại thì ông ta/bà ta, cũng như bộ máy của ông ta/bà ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải tận tụy với dân.
Trong việc tạo ra động lực phục vụ dân thì đo đếm sự hài lòng của người dân để khen thưởng, bổ nhiệm cũng rất quan trọng. Việc đo đếm sự hài lòng của người dân trong thời đại công nghệ thông tin và truyền thông hiện đại ngày nay là rất dễ dàng.
Nếu chúng ta để máy tính với màn hình cảm ứng ở tất cả các cơ quan cung cấp dịch vụ công thì sẽ đo đếm được sự hài lòng của người dân trong từng giây, từng phút và đối với từng công chức.
Thứ hai là vấn đề thiếu hụt tính hiệu năng trong việc phục vụ dân. Theo một số tính toán thì có đến 30% công chức chỉ làm được mỗi một việc là “sớm cắp ô đi, tối cắp về”.
Việc chúng ta trả lương dễ dãi và vô tận chỉ cho mỗi một hành vi cắp ô đã không chỉ không tạo ra sức ép phải nâng cao trình độ, mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến bầu không khí làm việc và kỷ luật công vụ.
Đo đếm hiệu quả để thưởng phạt công minh là rất quan trọng để tạo ra áp lực phải nâng cao trình độ.
Ngoài ra, xác lập chế độ trách nhiệm trước thủ trưởng cũng rất quan trọng. Việc lấy phiếu tín nhiệm để đề bạt và đề bạt lại các quan chức hành chính - công vụ như chúng ta làm hiện nay không khéo đang phá vỡ nền tảng của kỷ luật hành chính.
Khi cấp trên phải phụ thuộc vào lá phiếu của cấp dưới để được bổ nhiệm thì họ khó có thể áp đặt kỷ luật và đòi hỏi về hiệu quả công việc.
Rõ ràng, chúng ta đang có sự lầm lẫn về cơ chế vận hành chế độ trách nhiệm chính trị và chế độ trách nhiệm hành chính ở đây.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận