Băng tuyết trắng trời. Những vạt rau rét mướt trên đồi, những ruộng rau tê tái úa tàn. Những con trâu con bò lăn ra chết. Giọt nước mắt người nông dân trào ra tê cứng trên mi mắt nhăn nheo.
Băng tuyết trắng trời. Những đôi chân non lẫm đẫm lò cò vì lạnh. Những đôi tay chai sần cáu bẩn hơ háp trên bếp lửa. Đồng bào vùng cao gạo bắp còn thiếu ăn, áo vớ không đủ ấm, co ro hun hút trên nương.
Băng tuyết đẹp, nhưng băng tuyết cũng bày ra giữa đời những cảnh cơ hàn.
Những người bạn tôi biết và tôi chưa biết mùa này không chỉ đi Sa Pa, đi Đồng Văn, đi Mẫu Sơn… ngắm băng tuyết. Họ còn mang theo những chiếc chăn ấm, áo ấm; những đôi vớ len, mũ len; những thùng mì và hàng trăm ký gạo.
Họ mua một xâu thịt của con trâu, con bò vừa chết cóng, giúp giọt nước mắt tê cứng trên mi mắt người dân miền núi tan nhanh. Họ giúp những đôi chân trần bớt lạnh, em bé vùng cao thêm cái áo cái quần.
Trong băng tuyết trắng trời, hơi ấm đồng bào làm không gian thoảng ấm.
Băng tuyết rồi tan, mặt trời rồi ấm.
Trên mạng xã hội hai ngày nay, những mẩu chuyện đẹp về lòng nhân ái, về tình nghĩa đồng bào vẫn được các bạn trẻ đưa lên ấm áp...
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận