Ông Lê Đình Song theo đuổi vụ kiện này từ khi còn trung niên cho đến khi tuổi già sức yếu, vẫn chưa có kết quả - Ảnh: N.Linh |
Đó là câu chuyện của ông Lê Đình Song với hành trình “xin” quyền sở hữu ngôi nhà 40 Nguyễn Huệ, TP Huế (số mới là 104). Ngôi nhà mà gia đình ông đã và đang ở hơn 30 năm nay.
Phán quyết bất nhất
Hứa giải quyết Ngày 10-9-2014, tại văn phòng tiếp dân của UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế, đoàn công tác của Bộ Xây dựng do bà Đoàn Tố Như, phó chánh thanh tra của bộ, làm trưởng đoàn đã có buổi làm việc với ông Song. Tại buổi làm việc, ông Song đề nghị đại diện của tỉnh Thừa Thiên - Huế trả lời: vì sao chính quyền không công nhận quyền sử dụng nhà đất của gia đình ông, nhưng lại cấp “sổ đỏ” cho người được ông chuyển nhượng đất? Cả hai vị đại diện của Sở Xây dựng và Thanh tra tỉnh Thừa Thiên - Huế đều im lặng. Ông Song đề nghị đoàn công tác của Bộ Xây dựng làm rõ việc này. Bà Như nói đoàn công tác ghi nhận nguyện vọng của ông Song để báo cáo lại lãnh đạo Bộ Xây dựng, đồng thời sẽ trao đổi với lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên - Huế để giải quyết khiếu nại của gia đình ông Song một cách hợp lý hợp tình. Tuy nhiên, đến nay vợ chồng ông Song vẫn chưa nhận được hồi âm nào từ Bộ Xây dựng. |
Nguồn gốc của khu nhà đất gia đình tôi đang ở do bà Tống Thị Thí mua lại của ông Bửu Du từ năm 1953. Sau năm 1975, bà Thí không có mặt tại Huế nên Nhà nước tạm thời quản lý khu nhà đất này. Ngày 3-3-1978, bà Thí (lúc này đang tạm trú với người cháu ở TP.HCM để chữa bệnh) ủy quyền cho cháu ruột là ông Tống Văn Xuân bán căn nhà này cho vợ chồng tôi.
Ngày 2-10-1980, bà Thí làm giấy bán nhà cho vợ chồng tôi. Giấy sang nhượng có xác nhận nơi cư trú và chữ ký của bà Thí tại UBND phường 14, quận 2, TP.HCM.
Ngày 16-7-1983, UBND tỉnh Bình Trị Thiên (cũ) ra quyết định số 904 về việc miễn quản lý căn hộ 40 Nguyễn Huệ, trả lại cho bà Thí sử dụng. Vì vậy ngày 14-6-1984, căn cứ vào quyết định của UBND tỉnh và giấy mua bán nhà cùng giấy ủy quyền cho tôi tiếp nhận nhà đất của bà Thí, UBND phường Vĩnh Lợi, TP Huế (đơn vị đang sử dụng căn nhà này làm trường mẫu giáo) đã bàn giao căn nhà này cho vợ chồng tôi.
Ngay sau đó, gia đình tôi đã dọn vào sửa sang lại nhà để ở. Thế nhưng đến ngày 6-7-1984, UBND tỉnh Bình Trị Thiên bất ngờ có quyết định 897 về việc tiếp tục quản lý ngôi nhà này với lý do nhà vắng chủ và yêu cầu gia đình tôi rời khỏi ngôi nhà.
Bà Thí sống độc thân, phải vào TP.HCM tạm trú để chữa bệnh, sao lại gọi là nhà vắng chủ? Vợ chồng tôi đã mua lại căn nhà này của bà Thí từ năm 1978, có giấy tờ mua bán hẳn hoi. Bà Thí cũng đã viết giấy ủy quyền tiếp nhận căn nhà cho vợ chồng tôi.
Tại sao chính quyền lại cho rằng gia đình tôi chiếm nhà bất hợp pháp? Nếu cho rằng chúng tôi mua bán nhà chưa đúng thủ tục thì Nhà nước hướng dẫn bổ sung giúp người dân hoàn chỉnh thủ tục, chứ sao lại trưng thu nhà của tôi?
Không chấp nhận quyết định 897 của UBND tỉnh Bình Trị Thiên, tôi liên tục gửi đơn đến các cơ quan trung ương và địa phương khiếu nại việc nhà đất của mình bị quản lý trái pháp luật.
Đến ngày 26-10-1993, UBND TP Huế đã ra quyết định công nhận quyền sở hữu nhà số 40 Nguyễn Huệ cho vợ chồng tôi với tổng diện tích 280m2. Tôi đã nộp tiền trước bạ, sau đó sửa chữa nhà để ở.
Do vợ lâm bệnh nặng, ngày 12-1-1998 tôi đã có hợp đồng bán lại một phần diện tích 92m2 trong khu nhà đất 40 Nguyễn Huệ cho bà Trần Thị Bợt với giá 70 triệu đồng, được chủ tịch UBND phường Phú Nhuận (TP Huế) ký xác nhận.
Thế nhưng ngày 14-7-1998, Thanh tra tỉnh Thừa Thiên - Huế lại kết luận gia đình tôi sử dụng căn nhà 40 Nguyễn Huệ bất hợp pháp, cố tình che giấu các hồ sơ liên quan, lừa dối các cơ quan nhà nước để chiếm đoạt tài sản nhà nước.
Thanh tra tỉnh liền chuyển hồ sơ vụ việc sang cơ quan điều tra đề nghị khởi tố tôi về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Tiếp đó, ngày 8-9-1998 UBND TP Huế ra văn bản thu hồi quyết định công nhận quyền sở hữu nhà 40 Nguyễn Huệ đối với vợ chồng tôi, đồng thời hủy bỏ hợp đồng mua bán nhà đất giữa tôi với gia đình bà Bợt.
Lần này, UBND TP Huế - cơ quan đã ra quyết định công nhận quyền sở hữu nhà đất cho vợ chồng tôi - lại cho rằng vợ chồng tôi không phải là chủ sở hữu hợp pháp nhà đất 40 Nguyễn Huệ.
Thế nhưng năm 2006, cũng chính UBND TP Huế lại cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho gia đình bà Bợt, đồng thời cấp giấy phép xây dựng ngôi nhà bốn tầng trên khu đất đã mua của tôi. Trong khi tôi là người bán đất cho bà Bợt lại không được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, bị cấm xây dựng, sửa chữa, không được bồi thường đất thu hồi để mở đường.
Và ngày 21-5-2010, UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế lại ra quyết định số 940 tiếp tục quản lý khu nhà đất này, đồng thời cho rằng vợ chồng tôi chiếm dụng bất hợp pháp nhà đất thuộc sở hữu nhà nước.
Khởi kiện UBND tỉnh
Ngày 1-6-2012, vợ chồng tôi đã khởi kiện UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế ra tòa hành chính TAND tỉnh Thừa Thiên - Huế, yêu cầu hủy bỏ quyết định số 940. Khu nhà đất này tôi mua của bà Thí, được cơ quan có thẩm quyền chứng nhận quyền sở hữu nhà, quyền sử dụng đất và cấp phép xây dựng.
UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế quyết định tiếp tục tiến hành quản lý nhà nước ngôi nhà 40 Nguyễn Huệ với lý do nhà vắng chủ là sai đối tượng, trái pháp luật.
Ngày 28-1-2013, TAND tỉnh Thừa Thiên - Huế đưa vụ án ra xét xử và ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án hành chính, vì việc này thuộc thẩm quyền giải quyết của bộ trưởng Bộ Xây dựng. Vợ chồng tôi kháng cáo.
Ngày 18-4-2013, tòa phúc thẩm TAND tối cao tại Đà Nẵng phán quyết giữ nguyên quyết định đình chỉ giải quyết vụ án hành chính của TAND tỉnh Thừa Thiên - Huế. Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại Đà Nẵng cũng cho rằng việc khởi kiện của tôi thuộc thẩm quyền giải quyết của bộ trưởng Bộ Xây dựng.
Tôi liên tục gửi đơn khiếu nại lên Bộ Xây dựng suốt một năm nhưng không nhận được phản hồi.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận